MÂY VẮNG BẦU TRỜI

Từ hồi mây vắng bầu trời xanh
Gió biết về đầu thoảng quá nhanh
Bốn bể lặng im in dáng đó
Mắt nàng say đắm buổi yên lành

Nghe tiếng yêu đương từ tấm bé
Có ngờ vị ngọt đến ngàn sau
Chia ly khó quá mong sum hợp
Ngày tháng dần trôi vọng ước ao

Nắng vàng khe khẽ ngang vai áo
Thôi nhé ái ân quên lãng rồi
Đừng đến lại đi tan vỡ mãi
Niềm đau vương vấn suốt đêm ngày

Nỗi nhớ dâng lên cao chót vót
Mà trời sâu thẳm biết nơi đâu
Bình minh rộn rã như thế ấy
Tia nắng nhiêu khi cô lẻ thay.

Recone